THƠ và ĐỜI

THƠ và ĐỜI

Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016

NẾU CÓ KẺ …


                   NẾU CÓ KẺ

                                       Văn Liêm 

          Nếu có kẻ yêu em không bằng anh,
          Hãy khuyên hắn rút lui trong danh dự.

          Nếu có kẻ yêu em bằng anh,
          Hãy bảo hắn rút gươm ra so thử.


      

          Nếu có kẻ yêu em hơn anh?
          Hay lắng nghe từ nhịp đập con tim,
          Em sẽ nhận ra một điều rất thực:
          Không trái tim nào thổn thức như tim anh!

                     1980
Đọc tiếp »

Thứ Tư, 19 tháng 10, 2016

TÌM LẠI CHÍNH TA


TÌM LẠI CHÍNH TA




Đời người có được bao nhiêu 

Tìm về mái ấm thân yêu quê nhà.

Ta về tìm lại chính ta

Xin làm một chiếc lá đa sân đình!


       Văn Liêm 10/2012




Đọc tiếp »

Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

GIÂY PHÚT KỶ NIỆM

            GIÂY PHÚT KỶ NIỆM

                         Văn Liêm

                  Tặng Võ Thị Hồng Phượng (Chu Chaboi)

Thật bồi hồi đọc tin nhắn của con,
Dòng tâm sự chân tình và trong trắng:
“Con xin nguyện đổi trăm điều may mắn
Để có được tấm hình thầy trao bằng cho con”.














Hình như Trời cũng hiểu được lòng son
Điều ước đó đã thành sự thật
Thầy tự hào khi thấy con khôn lớn
Mong sao con vươn cánh vào đời…

Thời gia ơi, xin hãy ngừng trôi
Để thầy trò gần nhau thêm chút nữa
Để nụ cười trẻ thơ thêm rạng rỡ
Để kỷ niệm này còn mãi đến mai sau...

              STU, ngày 01/11/2014

Đọc tiếp »

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

THẦY CÓ NHỚ

           
Ngọc Quyên - K. QTKD-2010  

Thầy có nhớ ngày nào không xa lắm
Áo cử nhân con vui khoác lên người
Sao nhỏ bé giữa bầu trời xanh thẳm
Đứng trên bục cao, rạng rỡ nụ cười 

 

Đọc tiếp »

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

CÓ ĐỢI TA VỀ ?


Mến tặng các đồng nghiệp ở Sở KHCN TP.HCM  

Một khoảng trời bình yên và xanh mát 
Nằm ở góc đường Trương Định - Điện Biên,
Nơi ta đã sống một quãng đời sôi động, 
Một quãng đời nhiều khát vọng, đam mê,

















Nơi có những nụ cười hiền khô như con trẻ, 
Có những tâm hồn chan chứa yêu thương…
Nhớ có đêm, đang yên giấc trên giường,
Điện thoại réo…Cần Giờ, tàu dầu đắm,

Có những tháng ngày cả cơ quan sôi động,
Techmart Lâm Đồng, khu Công nghệ Quang Trung,
Có những nỗi buồn, nghĩ đến chạnh lòng,
Hiểu lầm nhau… đấu tranh, hờn giận


Ngày thàng cứ trôi, cuộc đời chuyển biến,
Đoàn kết bên nhau chia ngọt, xẻ bùi… 
Giờ ta xa rồi… chợt cảm thấy bùi ngùi,
Chút nuối tiếc, chút tự hào, thương mến…

Ai ra đi mà chẳng hề bịn rịn,
                          Bờ bến ơi! Có đợi ta về?

                      Ngày Chia tay, 27-07-2006. 
Đọc tiếp »

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2016

MỘT BUỔI CHIỀU


             Ngọc Quyên, K.QTKD-2010  

Một buổi chiều lặng ngắm thời gian trôi 
Tôi hồi nhớ về một miền ký ức 
Mong manh quá giữa dòng đời hư thực 
Sao không thể gọi tên giữa hàng vạn tên hay?   
  
 

Một buổi chiều, đi chậm dưới hàng cây 
Nhìn STU (*) hiền hòa trong ánh mắt 
Con tim ơi sao mà đau thắt ? 
Có biết lòng ta cũng muôn rối tơ vò... 

Một buổi chiều lén nhìn thầy đi qua 
Dáng thân thương, tóc điểm sương sợi bạc
Tôi nhận ra mình thật là đáng trách 
Chưa một lần giám nói: “Con yêu thầy!”

Năm cuối rồi cũng bớt chút dại ngây 
Chỉ mong một lần nhìn thầy thật kỹ 
Dẫu năm tháng có phôi phai mộng mị 
Con vẫn nhủ lòng “Thầy Hiệu trưởng của con!”

                                                20-11-2013 
------------------------------
(*)  STU = Saigon Technology University 


Đọc tiếp »

ĐIỀU CON MUỐN NÓI


        Trúc Nhi - Thủ khoa K. Design 2010  

Có cơn gió vô tình thổi nhẹ 
Làm lung lay tán lá, tàn cây 
Con bỗng muốn thả hồn mơ mộng 
Một thoáng mung lung… ngày ấy xa rồi… 

 

Con vẫn nhớ khoảng sân trường trưa nắng 
Tiếng lao xao chân bước đến giảng đường 
Thầy có biết, với con thầy xa lắm,  
Cứ ngỡ rằng sẽ chẳng được gần bên…  

Ngày sắc áo Cử nhân tràn ngập lối 
Sân trường mình nô nức vạn niềm vui 
Con rưng rưng xúc động đến bên Thầy 
Khoảng tích tắc… cứ mong đừng trôi mất 

Nhìn trộm Thầy, con thấy nét phôi pha 
Trên mái tóc của người Cha đáng kính 
Con cứ ngỡ đó chỉ là bụi phấn 
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi… 

Bao năm rồi… đã bao năm Thầy nhỉ ? 
Lớp lớp học trò đã cất bước ra đi 
Thầy lặng lẽ dõi nhìn đàn con nhỏ 
Lòng mừng vui khi con đã trưởng thành  

Thầy có biết, chúng con thương Thầy lắm 
Thương dáng gầy, thương ánh mắt xa xăm… 
Bao mùa thi qua, bao mùa tiễn biệt 
Vẫn còn đó con đò lặng lẽ bên sông 

Thầy vẫn một đời đón đưa cần mẫn 
Mặc trưa hè… bụi phấn cứ rơi rơi 
Như bến vắng chờ con đò bạt gió 
Để nhớ về ngày ấy rất xa xôi… 

Thời gian ơi, xin dừng lại… đừng trôi 
Cho chúng con khoanh tay 
                                  cúi đầu lần nữa 
Gọi tiếng Thầy với tất cả yêu thương… 

                                          20-11-2014

Đọc tiếp »

NGƯỜI THẦY …


  Tập thể cán bộ Đoàn - Hội SV STU 

Một đời người – một dòng sông 
Chuyến đò thầy chọn Ước mong tháng ngày 
Lời Thầy: Cốt ở Chữ Tâm 
Khơi nguồn Trí sáng, Tâm trong luyện rèn  



Bao năm lặng lẽ dưới đèn 
Tri thức thầy tặng nâng tầm Ước mơ 
STU – Sức trẻ vươn xa 
Tiếng thơ thầy viết – bài ca cho đời: 
“Mỗi con người chỉ có một trái tim, 
Sống nhân ái sẽ được nhiều hơn mất!” 
Chúng con xin nhớ một lòng ghi khắc

Hạnh phúc biết bao khi thấy thầy cười 
Nụ cười đôn hậu rạng ngời sớm mai 
Vần thơ trọn vẹn thay lời 
Chúng con kính tặng Người Thầy mến thương! 

   14-10-201Đoàn - Hội STU  Kính tặng!
Đọc tiếp »

THƠ GỬI THẦY

Nguyễn Xuân Phương Anh K2013 QTKD

Thầy ơi, 
Xuân Ất Mùi sắp đến rồi 
Sân trường ta rộn rã tiếng cười 
Một màu vàng rực Xuân Tình Nguyện 
San sẻ yêu thương đến muôn người... 


















Con nhớ điều thầy đã dậy con 
Chữ Nhân chữ Nghĩa phải vẹn toàn 
Hãy luôn sống với LÒNG NHÂN ÁI  
Yêu thương người - con sẽ hạnh phúc hơn !  

Con nhớ lắm từng lời thầy dặn,
Từng dòng thơ mang nặng tình thương   
Nhớ dáng đi lặng lẽ trên sân trường 
Con hiểu được lòng thầy chan chứa yêu thương... 

Dẫu mai này có đi khắp muôn phương 
Con luôn nhớ về ngôi trường thân thiết 
Con viết những dòng này mà nghe lòng thổn thức 
Gửi đến thầy với tất cả yêu thương 

Con thương thầy - Thầy Hiệu trưởng của con... 

                                                    01-2-2015
Đọc tiếp »

THẦY ƠI


Phạm Thủy Tiên K2013-QTKD

Có cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng 
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi




















Bao năm rồi ? Bao năm rồi Thầy ơi ?
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Thầy là người đưa đò cần mẫn mãi không thôi  
Chỉ cho chúng con định hướng tương lai...

Thời gian ơi, xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng Thầy với tất cả tin yêu ...

                             STU ngày 22-10-2015  
Đọc tiếp »

NGƯỜI LÁI ĐÒ

BiBi Huyền - K2011 CNTP



















Bao lữ khách đi về trên bến vắng
Người sang sông ai nhớ bến sông đời
Từng dòng chữ suốt một đời lặng lẽ
Vẫn âm thầm như bụi phấn rơi rơi... 
   
             Xin cám ơn Thầy - người lái đò !...
24-10-2015 
Đọc tiếp »

DÒNG THƠ DÂNG MẸ

DÒNG THƠ DÂNG MẸ

                              Văn Liêm

Con viết những dòng thơ dâng mẹ
Nhưng thơ nào nói hết được mẹ ơi!
Biển rộng sông sâu có lúc đầy lúc vơ
Tình của mẹ tháng ngày vẫn trọn. 

Cả cuộc đời mẹ luôn bận rộn 
Từ khi còn mang nặng đẻ đau  
Đến hôm nay tóc mẹ đã bạc nhiều 
Vẫn trăn trở bao điều suy nghĩ. 


Hình như mẹ chẳng bao giờ biết nghỉ 
Phút ngả lưng vẫn trằn trọc lo toan 
Những khổ đau dằn vặt gian nan 
Còn khắc lại vết buồn trên trán mẹ.

Sao quên được ngày chúng con còn bé 
Cơm không no áo mặc chẳng đủ lành 
Mẹ chỉ mang tấm áo mỏng mong manh 
Gió hun hút mùa đông lạnh giá. 


















Cả đời mẹ hy sinh nhiều quá 
Cho đàn con được học được hành.
Đời mẹ như hạt ngọc long lanh 
Tỏa ánh sáng trong lành và nhân ái. 

                                  1999
Đọc tiếp »