Văn Liêm
Em chắp cánh cho thơ anh bay bổng
Em là giọt sương mai ngưng đọng trên cành
Em là tia nắng đầu mùa
sưởi ấm những mầm xanh
Em đã đến cho đời anh thêm đẹp.
Em là niềm vui là nỗi buồn da diết
Em rất xa sao thân thiết vô cùng
Em là ngọn lửa hồng
sưởi ấm những đêm đông
Là biển cả mênh mông và sâu thẳm…
Em là gì?
Làm sao anh tả được
Cuộc đời anh cần em lắm, em ơi!
1990
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét