Văn Liêm
Giàn thiên lý nhà ai sao mà thơm vậy,
Tỏa ngạt ngào, ngan ngát hương say,
Theo gió qua vườn hương thoảng vào đây,
Nghe man mác rì rào tiếng lá,
Muốn nói điều gì sao hoa thơm quá
Cứ nồng nàn...ngây ngất...say say...
Cửa sổ nhà bên sao đến giờ này
Vẫn thao thức chong đèn chưa ngủ,
Tiếng đàn ai mê say quyến rũ
Nghe thì thầm, tha thiết, nỉ non...
Nỗi niềm riêng day dứt nhịp đàn,
Niềm khát vọng dâng tràn theo cung bậc...
Trăng bàng bạc, gió về man mác,
Hương hoa bay quyện với tiếng đàn
Gieo vào lòng nỗi nhớ mênh mang...
9/1982
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét