THƠ và ĐỜI

THƠ và ĐỜI

Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017

LỜI MẸ RU

        LỜI MẸ RU

                       Văn Liêm
Chim ngừng hót nghe lời ru của mẹ
Nắng trưa hè đọng mật cành tre
Tiếng võng đong đưa, tiếng mẹ à ơi…
Hương sữa mẹ say nồng giấc ngủ.



Lời mẹ ru thấm vào từng nhịp thở
Kể về đời bà vất vả, gian nan
Xưa bà như cánh cò lặn lội bờ sông
Gạt nước mắt đưa chồng đi đánh giặc.

Ông bỏ ruộng vườn ra đi biền biệt
Đêm trăng mờ, bà cặm cụi quay xa
Hội đình làng có cờ mở, pháo hoa
Bà vò võ ôm vầng trăng một nửa.

Đời mẹ, cha vẫn chưa hết khổ
Đồng làng mình thẳng cánh cò bay
Cha đổ mồ hôi trên những luống cày
Như cánh vạc chưa một ngày ngơi nghỉ.




Giặc dội bom, cánh đồng làng đỏ lửa
Lũy tre già cháy trụi xác xơ
Bầy cò con chẳng còn chỗ trú mưa
Đàn cò lạc biết về đâu làm tổ?

Cha bỏ buổi cày, việc đồng dang dở
Từ biệt xóm làng, từ biệt người thân
Anh cũng theo cha tình nguyện lên đường
Mẹ mòn mỏi tháng ngày trông đợi…

Đất nước mình nay không còn bom dội
Đàn cò về phủ trắng rặng tre
Lúa đồng làng vàng rộm nắng hè
Ngủ ngoan nhé, mai lớn còn đi học.




Tiếng mẹ à ơi, tiếng võng đong đưa
Cánh cò trắng chập chờn trong ký ức
À ơi, kẽo kẹt… kẽo kẹt… à ơi…

                                     1976

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét