Văn Liêm
Anh nhớ em nhiều quá,
Thương em – thương vô cùng,
Nhớ em từ sáng sớm
Lúc trời còn rạng đông,
Nắng trưa hè oi ả,
Nỗi nhớ đến nao lòng.
Chiều về mưa xối xả,
Nỗi nhớ như mưa giăng.
Đêm dài buồn thao thức,
Nỗi nhớ đến mênh mông
Chảy từ trong kỷ niệm
Nỗi nhớ tuôn thành sông...
1980
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét