Văn Liêm
Nghe tưởng như câu chuyện xưa
thần thoại,
Nàng Nữ Oa đội đá vá trời,
Ta xẻ đất vạch đường cho lũ chảy
Và nghiêng đồng xả lũ ra biển Tây.
Cây lúa nước vươn lên khấp khởi,
Nước ngọt về rửa sạch mặn phù sa,
Ngọn lũ năm xưa tràn ngập nóc nhà,
Ta đắp đất nâng nền cao hơn nữa ...
Xưa Sơn Tinh vượt muôn vàn gian khổ,
Đã kiên cường chiến thắng Thủy Tinh,
Nay ta mang ngọn lửa ấm trong tim,
Tìm giải pháp để sống chung với lũ .
Cuộc sống vẫn trôi, bao điều trăn trở ...
Nhân ái với con người,
chung sống với thiên nhiên ...
Tp.HCM, 9-1997
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét