ĐÁNG ĐỜI !
Già rồi mà vẫn ham vui
Suốt ngày cặm cụi, đầu vùi vào thơ,
Bà vợ dọn cơm ngồi chờ
Chờ hoài không được gỉa vờ… bỏ quên…
Ngẩng lên thì đã nửa đêm
Cơm canh nguội lạnh, vợ lên lầu rồi
Có ai thương cảm cho tôi
Già rồi mà vẫn ham vui… ĐÁNG ĐỜI !
2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét