Văn Liêm
Trong bâng khuâng…
sao nhớ em nhiều vậy?
Nỗi nhớ không tên…
sâu lắng lạ lùng…
Anh thẫn thờ đi tìm lời giải thích
Nỗi nhớ em – Tìm sao được ngọn nguồn?
Em là cả một kho tàng vô tận
Của những niềm vui và của những nỗi buồn…
1992
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét