THƠ và ĐỜI

THƠ và ĐỜI

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016

GỬI CON DÂU

Hôm nay, nhận được tin cháu nội thứ hai chào đời (vào 14:01 ngày 23/11/2017), mình rất vui và nhớ lại bài thơ viết vào tháng 01/2007:

        GỬI CON DÂU


               Tặng con dâu Hoàng Hoa


Con bước vào nhà trai

Như cô Tấm bước ra tứ trái Thị (*),
Ai đã nuôi dạy con mà ngoan hiền đến thế?
Nụ cười xinh làm sáng cả căn nhà...



Con thăm hỏi ông, 

Con kể chuyện với bà,
Con phụ giúp nấu ăn cùng mẹ,
Con thương anh Lâm,
Con chăm sóc em Hà ,
Là con dâu mà sao thân thiết quá !




Ba cứ ngỡ: Con là con gái 

Trở về nhà sau những chuyến đi xa !
Rồi con lại đi,
để lại một khoảng trời trống vắng,
Anh Lâm nhớ con,
Em Hà nhớ con,
Cả nhà nhớ con,
Nhớ lắm đấy... Hoa ơi...

---------------------------

(*) Theo Chuyện Tấm Cám: Có bà già phúc hậu đi qua gốc cây Thị. Bà hát rằng: 
"Thị ơi, rụng xuống bị bà,
Về nhà bà ngửi chứ bà không ăn"
Cô Tấm hóa thân thành một nang tiên xinh đẹp bước ra từ trái Thị, đảm đang dọn dẹp nhà cửa, bếp núc và sau này trở thành Nàng dâu hiếu thảo của gia đình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét